Giây phút đó tim em như ngừng đập,thế rồi,chúng em đến với nhau rất nhanh,nhanh lắm,chúng em lao vào nhau,quấn lấy nhau như 2 con thiêu thân vậy. Em ko biết tình cảm của chị ấy và em có phải là “bệnh hoạn” ko? Bởi vì cả 2 đều là con gái,hơn nữa,em đã có người yêu.
Chị cũng hiểu điều ấy!!! Chị đã ko bó buộc em cho riêng bản thân mình,chị đã nói chỉ cần em yêu chị,nhớ đến chị thôi là chị đã mãn nguyện lắm rồi. Thế là chúng em chia tay nhau! Cả 2 đều cố gắng kiềm chế,ko liên lạc,ko thư từ gì với nhau cả,đều cố coi tất cả những cảm xúc trước đó đều chỉ như cơn gió thoáng qua mà thôi!! Chị ấy và em đã đau khổ suốt 1 thời gian dài,cuối cùng cũng ko cầm cự được lâu hơn nữa. 6 tháng sau ngày nói lời chia tay,chị lại quay về US tìm em,lần này em thì em ko thể để mất người con gái còn trinh đó thêm 1 lần nữa! Em chia tay với bạn trai,với 1 lý do rất lãng xẹt,tất cả cũng vì em hèn nhát,em yêu chị ấy nhưng lại ko dám thừa nhận,ko dám nói với bạn trai mình. Khiến anh ấy rất buồn và đau khổ,bố mẹ em cũng ko tiếc lời la mắng em. Nhưng em ko thể nói lý do thật được. Em sợ bạn trai sẽ khinh em,sợ bố mẹ em sẽ sock…