Sau nửa năm tôi xa anh ấy, tôi cũng muốn giống anh ấy, nhanh chóng yêu đương và cố gắng lấy vợ để ổn định cuộc sống và ít nhất là để đỡ nhớ anh ấy hơn. Tôi để mắt đến một cô gái tên là Xuân. Cô ấy là một cô bé có tật ở chân, xấu gái thôi nhưng rất tốt bụng và nhất là cô ấy rất mê tôi. Trong một lần tình cờ khi Xuân đang thao thao bất tuyệt về cô bạn gái thân từ hồi học cấp một – cô bạn hàng ngày đến chở Xuân đi học vì Xuân bị tật ở chân vận động đi lại rất khó khăn. Xuân và cô bạn đó thân nhau đến nối người ta nghi ngờ là hai cô bé này có tình cảm đặc biệt với nhau. Tôi rất hứng thú với câu chuyện đó và trong một lúc hứng chí tôi cũng đã cho cô ấy nghe về anh ấy của tôi – vì tôi và người ấy đã từng là một đôi bạn thân. suc cu cho thang ban hotboy phe qua Cô ấy cũng cảm thấy rất hứng thú về câu chuyện của chúng tôi. Cô ấy hỏi rất nhiều, mỗi ngày kể một ít. Đương nhiên tôi không dại gì mà kể cho cô ấy nghe chúng tôi đã vui vẻ biết bao nhiêu lần. Nhưng với sự tinh ý của một người phụ nữ có lẽ cô ấy đã nhận thấy sự long lanh trong ánh mắt của tôi khi tôi nói về người ấy. Nên cô ấy đã biết được điều mà tôi đã cố tình giấu kín.
Đêm giáng sinh năm đó, cô ấy đã nói với tôi như thế này: “Anh này, em không kỳ thị những người đồng tính luyến ái đâu. Em thích anh lắm, em rất quý anh. Em chỉ muốn khuyên anh là hãy cố quên đi chuyện tồi tệ đó và hãy cố gắng yêu một cô gái nào đó”. Chỉ có vậy. Sau đó tôi và cô ấy vẫn tiếp tục đi lại với nhau. Cô ấy vẫn tốt với tôi lắm nhưng tôi thì không còn mặt mũi nào để tiếp tục với cô ấy nữa. Tôi lặng lẽ rút lui dần dần.